Sunday, July 26, 2009

Con thằn lằn

Đây là một câu chuyện đau lòng, mình đã ấp ủ rất lâu rồi (hơn 2 tuần), nhưng tại đang bận thi nên hok viết blog được, tập trung ôn bài... ;;)

Mình rất có duyên với thằn lằn, đã từng chứng kiến những cảnh tượng rất "thời khắc" của thằn lằn...ví dụ như cảnh 2 con thằn lằn âu yếm nhau, xxx nhau, cắn lộn nhau, đánh hội đồng ( 3 chấp 1), rồi đến cảnh như thằn lằn ỉa nữa...

Thích quan sát thằn lằn nhưng cũng rất khát máu, thích giết chóc thằn lằn...mình đã từng dùng cây súng hơi Trung Quốc (giá thị trường lúc đó là 33k Vietnamese Dollars- cách đây 5 năm ) hạ sát vô số thằn lằn. Với khoảng cách 4m, có thể nhắm đúng vào đầu thằn lằn và phơ, thỉnh thoảng rung tay chệch xuống mình, hay đuôi gì đó, có khi đứt chân, tay...nhưng nói chung con nào đã bị bắn thì sẽ vong mạng, không sớm thì muộn- chết vì tàn tật không tìm được thức ăn là nhẹ nhất! B-)

Khoảng thời gian xa hơn, lúc còn học lớp 7 chưa có tiền nhiều để tậu 1 con súng hơi (vả lại lúc đó mắc hơn nhiều) thì dùng thanh tre mảnh và nhắm quất 1 phát! Vũ khí thô sơ nên cảnh tượng hãi hùng- có khi thì con thằn lằn mất một khúc, có khi còn nguyên nhưng có phần nát bét , nhưng có một điểm chung là con nào chết cũng không chịu rơi, cứ bám cố lấy chỗ mà cách đó 1/1000 giây nó còn nghĩ cuộc đời vẫn đẹp sao!!!

Giết xong rồi cũng chả dám thu dọn vì tởm, mấy ngày sau chỗ đó chỉ còn bộ xương...???!!!

Xong! Lịch sử là như rứa.

Một hôm cách không lâu hôm PC của mình bị trời đánh, bỗng trên cái modem hiệu LinkPro 4 Port mua 1200.000 Vietnamese Dollars có con thằn lằn nằm trên đó! Điều lạ là xua đuổi cách mấy nó cũng không đi, thì ra nó bị mất một chân và còn đang cụt 1 khúc đuôi, thân thể có vết cào xé... nội ngoại thương có hết.

Có lẽ nó nhờ hơi ấm tỏa ra từ cái modem 1200.000 Vietnamese Dollars để hồi sức! Vì mấy ngày sau khúc đuôi bị mất mọc lại! Lại một cảnh tượng "thời khắc" hiện ra, thì ra khi khúc đuôi mới mọc lại thì lúc đầu nó sẽ có màu đen nâu!!! (bảo đảm 70% dân số không biết) Khác hẳn so với màu của thân thể con thằn lằn!!!

Con thằn lằn bị thương quá nặng nên không thể đi tìm thức ăn, nó ốm dần ốm dần (quên nói, lúc đầu nó mập ú, da dẻ mượt mà lắm), da nó nhăn lại rồi mình nó hót vào, càng ngày càng sâu, thấy cả nội tạng. Có lẽ vì không ăn nên vết thương lâu lành, mà hình như cũng không lành nữa... con thằn lằn cứ nằm đó, đã hơn 2 tuần...khúc đuôi vẫn đen thui, không chịu đổi màu cho giống với màu da, không hiểu do chưa đến lúc hay vì thiếu thức ăn!?

Mấy hôm sau, vào một buổi tối.......

Kẻ thù của nó đã tìm đến, 2 con thằn lằn khác, 1 con ốm nhưng lanh lẹ, một con khác to hơn...từ xa trên phía bóng đèn nó chắc lưỡi "chắc..chắc chắc chắc" rồi tiến lại gần hơn, nhưng vẫn e dè giữ miếng. Từ dưới này con thằn lằn đang bệnh cũng chắc lưỡi đáp lại rồi bò lên, nó tuy không ăn lâu rồi nhưng còn lanh quá, ít ra còn đủ sức bò lên tường... có thể nó trước kia cũng là dân anh chị hay danh tướng trong làng thằn lằn nhà tui?!

2 chấp 1 què! Cả 3 con đều chắc lưỡi liên tục rồi tiến lại gần nhau, người cả 3 cong lên, bụng cao hẳn so với mặt tường, cả thân hình cũng cong, đuôi dựng thẳng.... rồi bất chợt hai con mạnh áp lại cắn tới tấp...và con thằn lằn ốm kia chạy trối chết (kế thứ 36 không học cũng biết, Tôn Tử rảnh hơi ?! ) nhưng vì sức yếu nó đã chạy không lại hai con kia, tụi nó cứ chạy theo cắn cắn hoài...cuối cùng chịu hết thấu, con ốm rơi xuống gạch, trong một mớ bụi và vụn giấy, có cả dây điện.

Hai con kia bỏ đi, khoảng 3 phút sau con thằn lằn ốm bò lên lại cái modem, nó lại mất một chân và dường như rất khó thở... chuyện ly kỳ sắp đến!!!

Một hồi sau nhìn lại, bên cạnh con thằn lằn ốm là hai cục phân ...chắc đó là tâm huyết nó để lại cho con cháu. Đừng xem thường hai cục phân này, bởi theo kinh nghiệm quan sát thằn lằn thì từ xưa đến nay mỗi con chỉ có thể ỉa ra một cục per time (cục/lần), đó là khỏe mạnh còn không nói, nó lại đang lúc gần đất xa trời đã dồn hết sức lực cả đời tống ra những 2 viên!!! (tròn trịa hẳn hoi nhé )

Và hôm sau thì không còn thấy nó nằm trên cái modem nữa, 2 viên phân bây giờ đã khô lại, dính cứng trên mặt bàn, giữa mấy sợi dây điện...

Vốn định viết vài dòng tổng kết và nêu ra ý nghĩa của bài văn nhưng đã khuya, không tiện viết nhiều! Vả lại bỏ ngõ cũng là một cách để đọc giả tự viết tiếp phần sau vậy!!

Truyện đêm khuya - Tác phẩm đầu tiên và có lẽ là duy nhất!

Written by Boulevard Of Broken Dreams

MasterPiece Production

23h50 ngày 09/06/2008



2 comments:

Anonymous said...

Truyện hay, giọng văn mạch lạc, hóm hỉnh, thể hiện khả năng quan sát tinh tế, giàu cảm xúc.
Đã 5 năm rồi!

boulevard of broken dreams said...

Tác phẩm đầu tiên và có lẽ là duy nhất mà :D

Post a Comment

 

boulevard of broken dreams © 2008. Chaotic Soul :: Converted by Randomness