Thursday, April 21, 2022

Quote vặt 15

10 tuổi: Bố mẹ dặn bạn phải HỌC GIỎI, để sau này có được 1 công việc ỔN ĐỊNH, rồi còn kiếm tiền nuôi thân.


14 tuổi: Bố mẹ tiếp tục dặn bạn phải CỐ HỌC THẬT GIỎI, để thi được vào 1 trường CẤP 3 tốt, rồi còn thi ĐẠI HỌC nữa.


18 tuổi: Bạn thi đỗ vào 1 trường ĐẠI HỌC, đúng như tâm nguyện của bố mẹ. Với 1 chuyên ngành cũng khá hot, mà bạn nghĩ là xã hội sẽ cần.


22 tuổi: bạn TỐT NGHIỆP đại học, nhưng chuyên ngành của bạn lại không dễ tìm việc như bạn nghĩ. Mấy năm đầu bạn phải chạy shipper, rồi Grab, Be,...đủ thứ nghề để kiếm sống.


26 tuổi: bạn tìm được 1 CÔNG VIỆC, tiền lương không nhiều, nhưng cũng tạm ỔN ĐỊNH. Bạn thường xuyên phải làm muộn đến tận khuya để hoàn thành xong công việc của mình.


30 tuổi: bạn KẾT HÔN, cô ấy do 1 người quen giới thiệu cho bố mẹ bạn. Bạn chưa muốn cưới do lương còn chưa đủ nuôi thân, nhưng rồi để chiều lòng bố mẹ, bạn gật đầu đồng ý.


34 tuổi: Sức khỏe bạn ngày càng yếu đi, công việc thì ngày một nhiều hơn, lời hứa thăng tiến lại tiếp tục được lùi vô thời hạn. Cô vợ rỉ tai bạn: "Con trai mình tháng sau lên mẫu giáo lớn, song ngữ 7 triệu/tháng". Bạn nhíu mày, cô ấy to tiếng: "Anh đã như vậy, anh muốn con cũng như anh sao?" Bạn lặng đi, rút điện thoại chuyển khoản cho vợ thêm 3 triệu, tiền ấy bạn tính sẽ tự thưởng cho mình bộ Vest mới, vì mới được tăng thêm 10% lương sau 3 năm cống hiến hết mình.


38 tuổi: Thằng bé vào lớp 1. Cô chủ nhiệm nói: "Năm đầu tiên rất QUAN TRỌNG ! Phụ đạo một tháng khoảng 3 triệu". Bạn lặng đi. Đang tính đi học 1 khóa đầu tư để thoát nghèo, nhưng thôi, thấy người ta bảo đầu tư cho con cái là khoản đầu tư mang lại lợi nhuận tốt nhất.


42 tuổi: Thế rồi nó cũng sắp lên được cấp hai, thầy chủ nhiệm nói: "Năm ĐẦU TIÊN rất quan trọng", bạn cười: "vâng, em đang tính cho cháu đi học thêm". Dự định năm nay mua 1 hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, nhưng chắc thôi, lo cho con ăn học trước đã, rồi tính sau.


46 tuổi: Một ngày, khi vừa đi học về, thằng bé chạy đến ôm bạn và nói: "Ba, con muốn học Piano. Ba mua cho con 1 chiếc đàn nha". Câu "Ba làm gì có tiền" những năm tháng gần đây, bạn đã nói quá nhiều, nhưng lần này không hiểu sao KHÔNG NÓI NÊN LỜI.


50 tuổi: Con trai thi được vào 1 trường ĐẠI HỌC cũng không tồi lắm, chắc có lẽ cũng tốt hơn trường bạn ngày xưa. Như vậy là tốt rồi. Lại đúng chuyên ngành của bố. Chắc giờ cũng dễ tìm việc, nhưng mà học phí sao lại cao vậy nhỉ? Không biết còn phải đầu tư cho nó học đến bao giờ.


54 tuổi: Hôm nay con trai bạn TỐT NGHIỆP đại học. Bạn lấy hết can đảm, xin cấp trên kém hơn bạn 15 tuổi cho phép được nghỉ buổi sáng, tới trường dự lễ tốt nghiệp của con. Rồi còn đi mua cho nó cái XE MÁY nữa. ĐÃ HỨA mấy năm nay rồi, mà ngày nào nó cũng hỏi.


58 tuổi: Bạn đi làm về sau 1 chầu nhậu say khướt với Sếp, chỉ thẳng mặt thằng con: "Mày suốt ngày lông bông, chọn cái nghề tử tế mà làm, dẹp mẹ ba cái thứ ĐAM MÊ VỚ VẨN đi".


Ấy thế thôi mà lại thành cãi lộn. Chỉ nhớ mang máng câu cuối nó nói: "Con không muốn sống CUỘC ĐỜI NHƯ BA". Bạn phát hiện ra mình đã già, không đủ lý lẽ để nói lại nó, chỉ biết hét lên: "Tao là thằng bố của mày đấy!" Ấy thế mà nó cũng bỏ nhà đi mấy ngày


62 tuổi: Bạn nghe nói nhà nước chính thức cho tăng tuổi hưu của nam lên 65. Tin vui nhất trong cuộc đời, vậy là được NGỒI KHÔNG hưởng lương thêm 3 năm nữa. Thằng con cũng nói đến chuyện kết hôn. Vậy là lại phải chạy vạy lo cho nó cái đám cưới, để được như CON NHÀ NGƯỜI TA


66 tuổi: Vậy là bạn đã NGHỈ HƯU được gần 1 năm. Bạn 1 mình nhâm nhi chén rượu cùng mấy cái chân gà luộc. Sống bằng đồng lương hưu quả không dễ dàng. Sau từng đó năm đi làm, thu nhập cũng có tăng, mà sao kiếm được đồng nào, là hết đồng đó. Hơn 40 năm làm việc cật lực, chỉ để dành tiết kiệm được có vài chục triệu. Không hiểu sao nước mắt bất chợt ứa ra, chắc là do rượu cay quá, chứ gần THẤT THẬP CỔ LAI HY rồi, ai lại khóc như đứa trẻ vậy?


70 tuổi: Cả nhà làm lễ MỪNG THỌ cho bạn. Thằng con tặng bạn 1 chuyến du lịch Phú Quốc, vì cả cuộc đời vất vả, CHƯA CÓ DỊP đi nhiều. Nửa kia bên bạn cũng đã 40 năm cuộc đời; cãi vã, bất đồng cũng nhiều, mà có vẻ như cũng lâu rồi chưa được đi đâu. Lần này có lẽ cũng là cơ hội để cả hai H M NÓNG tình cảm. Chuẩn bị cả tháng trời, khi chỉ còn vài ngày nữa là lên đường, thì hỡi ôi, Covid khiến hãng bay hủy chuyến vô thời hạn


74 tuổi: Năm Covid thứ 4, thế giới hiện giờ chỉ còn 1 nửa. Giờ mọi thứ đã trở nên bình thường, thiên nhiên đã dần phục hồi trở lại, không khí đã trở nên trong lành hơn rất nhiều, biển đã xanh lại như xưa. Bạn quyết định sẽ cùng người vợ đã gắn bó và hy sinh cả cuộc đời cho gia đình, sẽ đi chơi một chuyến. Thế nhưng cây gậy trong tay chỉ có thể giúp bạn đi từ trong nhà ra đầu ngõ mua thuốc rồi quay về.


78 tuổi: Bạn nằm trên giường bệnh, tỉnh lại sau cơn mê, xung quanh là toàn bộ người thân bạn bè, đồng nghiệp..vợ và con bạn bắt đầu khóc...Bạn nhận ra...bạn đang ở rất gần NGƯỠNG CỬA TỬ THẦN..Bạn muốn để lại chút tài sản cho con cháu, nhưng chợt nhớ ra, mình cũng đã bán sạch để chữa bệnh mấy năm qua.


Đột nhiên bạn tự hỏi: Mình thực sự đã CHẾT từ khi nào? Bạn nhớ lại khoảnh khắc Khi bạn nhận tấm bằng TỐT NGHIỆP đại học.


Rồi bạn tự hỏi, mình có thực sự đã 1 lần nào đó DÁM SỐNG cho BẢN THÂN mình???


Câu hỏi dường như quá khó để trả lời. Bạn nhắm mắt và lại 1 lần nữa, như hàng trăm lần trước đó…


Người ta cứ hay xem chỉ tay rồi định nghĩa cuộc đời mình theo các vạch kẻ. Nhưng chẳng phải nó nằm trong lòng bàn tay bạn đó sao?


Nguồn: facebook "Đọc sách hay là chết"

Saturday, March 19, 2022

What prevents software engineers from moving up to staff or principal engineer roles, and how can this be overcome?

I used to be a Senior Principal Software Engineer at Raytheon (ages ago). There are a lot of things that block engineers from advancing, and they should. Any engineer who does not support the following activities will have a hard time advancing.

- Documentation - if you never leave a trail of breadcrumbs, you will be stuck answering the same questions about your code for years to come.

- Avoiding self-directed changes - many software engineers have a desire to make small tweaks to code when there was no justifiable need. If the product works properly, leave it alone. If there are issues with the product, submit a change request so your changes can be funded.

- Not focusing on the big picture - the key to advancement is positive exposure to senior management. They want people who think at the architectural level, understand the impacts of process mechanics, can spot a vendor pushing vaporware, and realize cost and profit matter.

- The 12-year-old dress code - it does get in the way. If you want the senior folks to take you as a professional, try to do better than the Metallica T shirt with shorts and flip-flops. Executives like to have their senior people in tow. Executives do not want to be reminded of the disaffected teens they raised.

- Never call your guess a fact - this will burn you faster than the President. You never want to feed an executive with an incorrect and unqualified hunch. I have seen employees used as floss after supplying a bad guess.

A former Raytheon CEO had a set of rules. Look for Swanson’s rules. There is a funny and dark story behind the rules. Raytheon PR mistakenly oversold these off as Swanson’s rules, but he was referencing someone else’s work.

Source: Quora

Swanson's Unwritten Rules of Management: https://www.leadershipnow.com/minute0014.html

Quote vặt 14

If you are just "employed" in Cyber Security, you are at risk. Here's why.

Most people like to conform. They put all their trust into the company they work for. They work hard and hope to get that 3% pay raise they think they are entitled to. They hope in a few more years they will earn that extra week of vacation. They also hope to get that promotion they've been wanting "if" management thinks they deserve it. However, that's a lot of hope.

Why do people do this? Because it's comfortable.

However, comfortable is VERY dangerous place to be.

I've never been one to conform to that mindset. Let me explain.

Let's face it. Most businesses go into business for one reason. It's profit. If they can eliminate a position or replace someone with a more economical option, they will sometimes do it. That's ok though because it is their business, and they are entitled to it.

What most people don't realize is that many states have "at-will" employment. This means that the business at any time can make cuts, give work to contractors, or make other personnel changes to save money. They are not obligated to employ you. They don't owe you anything but your last paycheck.

I was a victim of this many years back. I had a great job and made a fantastic income. I did well at my job and loved it. However, I was eliminated because a contractor was cheaper. I lost my job. It was all about bottom line. I had kids, bills, and food to put on the table.

It was then that I realized how dangerous it was to put all your trust into your job or the company you work for. Yes, there are fantastic companies out there including the one that I work for now. However, that business is not responsible for your livelihood. Why?

Because you are.

Your well-being relies on your personal brand. What does this mean?

Your personal brand is the following:

1. What you are about

What do you stand for? What do you like to be around? Are you someone that people want to be around?

2. How good you are at what you do (technically)

How well do you stack against others in this field? Are there solid reasons they should pick you over others? Do you have what it takes?

3. How well you market yourself

You may be great at everything above, but how do others know this? Are you out there (i.e, LinkedIn) proactively and found by employers and opportunities?

Even when you are in that dream position, you need to take care of your personal brand. Your inbox should be filled up with messages from recruiters that want you. Why? Even though you are happy, it is a great sign that your brand is attractive, and that opportunity is still coming your way. Keep the pipeline full.

What would your employment gap be if you lost your current job? Will your personal brand carry you to the next opportunity within a week or two? If not, you have work to do.

Rely on your brand, not your employer.

Source: Mike Miller Linkedin

 

boulevard of broken dreams © 2008. Chaotic Soul :: Converted by Randomness