trở về nhà trong đêm vắng
lặng đi trong tiếng ngáy đều
gõ cửa hương hoa ngoài phố
hỏi lòng mình đã xanh rêu?
ơi cảm xúc nào là thực
vui lòng toả sáng chút thôi
để thấy gì ngoài bóng tối
khi lần nữa đối diện tôi
gọi em bằng không gì cả
để em không phải giật mình
nằm xuống nghe trong ngực gió
xạc xào tìm chốn hồi sinh
và nghe tiếng không đập cánh
của con muỗi đậu trên tường
dù nó thật không tồn tại
thì câu chữ đã toả hương
này mi đừng hòng che giấu
nỗi cô đơn của muôn loài
cứ mở nó ra và ngửi
màu bay hơi để nguôi ngoai
Nguyễn Thế Hoàng Linh
0 comments:
Post a Comment