sao người gian ác như anh
lại không thể sống lưu manh với nàng
y như con thú ngang tàng
đến đêm vẫn tự dịu dàng dưới trăng
trời ơi em vẫn trẻ măng
mà sao đời lắm nhọn răng vậy nè
làm anh cứ phải gầm ghè
làm em cứ phải rụt rè yêu anh
Nguyễn Thế Hoàng Linh
0 comments:
Post a Comment