Có những cái cây từ buổi sớm khi những ánh bình minh đầu tiên chiếu rọi...
...cho đến khi nắng nhạt dần trên cánh lá mỗi khi hoàng hôn vụt tắt...
Thiên nhiên vì lý do nào đã để nó lạc loài giữa khung cảnh xung quanh? Vì một sứ mệnh tốt đẹp hay một trò đùa vui phút chốc?
Có lẽ lý do đơn giản rằng mọi thứ đều diễn ra thật tự nhiên... Rằng một chú chim nào đó đã vô tình mang hạt giống của cây thả xuống cánh đồng này.
Có những cái cây không những phải chịu cảnh cô đơn mà phải chống chọi với thiên nhiên khắc nghiệt...
...để rồi sinh ra một mình và chết đi cũng chỉ một mình. Có ai biết đến sự tồn tại của nó?
Có những cái cây rất đẹp, không lấy làm buồn vì phải đứng một mình. Nó hài lòng vì đã đứng xa những cái cây xấu xí...
Nó tự đứng gặm nhấm sắc đẹp của mình
Gặm nhấm cho đến khi già nua và hấp hối: "Vâng, tôi ạ, ngày xưa tôi đã rất đẹp đấy".
Có những cái cây muốn lại gần những cây khác mà không được. Vì nó là cây, chỉ là cây.
Khi con người buồn, con người cô đơn, con người tuyệt vọng... Con người vẫn còn có chân để có thể đi tìm lấy niềm vui, niềm hạnh phúc... Còn cây thì không
Source: eva.vn
0 comments:
Post a Comment