Ơ…
Nàng ra từ giấc mộng đào
Rồi nàng se sẽ bước vào tim tôi
Thế là tôi đã lên ngôi
Nàng là hoàng hậu đương ngồi kế bên
Bá quan không dám ngước lên
Nụ hôn tôi lén thả trên tay ngà
Nào ngờ nàng đẩy tôi ra
Nhìn tôi trân trối nàng ca một lèo
Làm vua mà nhát như mèo
Yêu là chán phẻo chán phèo thế sao
Nhởn nhơ nàng vẫy tay chào
Rồi nàng se sẽ bước vào tim ai
Tôi là hoàng đế mất ngai
Vẫn còn ngơ ngác kêu hoài
Ơ…
Ơ…
Nguyễn Thế Hoàng Linh
Saturday, October 9, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 comments:
Post a Comment